Thế giới 1: Trúc mã
Dịch & Biên: Slowly
***
"Tiểu Uân à." Đái Chí Mẫn cười mỉm đến trước mặt Đặng Uân, nụ cười treo trên mặt tươi như hoa.
Nhìn thấy cậu ta, trong lòng Đặng Uân trầm xuống:
"Có chuyện gì?"
Đái Chí Mẫn hoàn toàn không quan tâm thái độ của cô đã thay đổi:
"À thì, bút của tôi hỏng mất rồi, tôi muốn mượn bút ấy."
Nói xong, cũng chưa đợi Đặng Uân nói đồng ý, cậu ta đã lập tức giật lấy hộp bút luôn.
Đặng Uân bĩu môi, não bộ của nguyên chủ phát triển kiểu gì mà lại thấy tên con trai này "không tệ" nhỉ. Theo cô thấy, đây chính là một tên nhóc không có lễ phép, mất lịch sự.
Còn chưa đợi sự đồng ý của chủ nhân, cậu ta đã lấy đồ luôn rồi.
Đặng Uân biết là Đái Chí Mẫn muốn xem xem cô có mua xổ số hay không. Sau đó, cậu ta sẽ đi bẩm báo tin vui cho Nữ hoàng của mình với mong muốn có thể giảm bớt ưu phiền của người ấy.
Nếu ai đó đã muốn xem thì cứ thoải mái, tự nhiên mà xem thôi, dù sao cô cũng không có gì phải che che giấu giấu cả.
Ngày hôm qua, từ sau khi biết được dãy số trúng giải xổ số xong, Đái Chí Mẫn hoàn toàn choáng váng. Cậu ta ngây người xem những con số trúng thưởng hiển thị trên TV.
Phải biết rằng cậu ta đã thuộc làu cái dãy số này, đứa ngốc Đặng Uân kia mỗi kỳ đều sẽ mua một vé, lại còn cố chấp nói là bản thân chắc chắn sẽ trúng thưởng. Cậu ta không nghĩ được là con nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-cham-nhan-sinh-long-lay/464846/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.