Sáng hôm sau, Tử Phong ngủ dậy, vscn, soạn sửa chuẩn bị đi học. Nhưng khi nhìn đến bộ đồng phục thì cậu ko khỏi chửi thầm:" Mẹ nó! Đây mà là đồ cho người mặc á? Cái trường vô văn hóa nào nghĩ ra vậy? @#$%&£¢€¥… ( lược bớt 1500 từ)". Đồ đồng phục của nữ là áo sơ mi với váy. Áo cộc tay, váy thì xếp nếp nhưng ngắn nửa đùi. Tử Phong vừa thấy mình sắp phải mặc bộ đồ như vậy thì buồn nôn. Cái váy này... đủ che nhưng khi cúi xuống thì... Tuy trong thể xác con gái nhưng Tử Phong vẫn cảm thấy mình là con trai, mà 1 đứa con trai mà phải mặc váy, lại là loại váy cũn cỡn như thế này thì đúng là thà giết nó đi còn hơn. Tử Phong nhìn chiếc váy đặt trên giường với ánh mắt ' kinh dị '. Giờ mặc nó ko được, mà ko mặc cũng ko được, cái trường Thiên Nguyệt theo học bắt học sinh phải mặc đồng phục cả tuần. Tử Phong còn nghĩ cái trường đó định tạo cơ hội cho bọn con trai à? Cậu đứng suy nhĩ một lúc thì cũng nghĩ ra biện pháp, mắc quần đen bó sát ở trong rồi mặc váy ở ngoài. Thay đồ xong, cậu nhìn mình trong gương, ko tệ, nhìn ngoài vào chỉ thấy giống như mặc tất đen với váy thôi. Chuẩn bị xong xuôi, Tử Phong với tay lấy cặp, đi xuống nhà. Ăn sáng xong, cậu đi vào một đôi giày thể thao đen rồi được tài xế đưa đến trường. Lúc xuống xe, đứng trước cổng trường mà cậu kinh ngạc, ngôi trường rất đẹp và rộng. Theo cậu nhớ thì trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-cai-gi-nu-ta-la-nam/1974498/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.