Sáng hôm sau, khi gặp Diệp Oánh, Tử Phong đã đề cập ngay chuyện muốn Diệp Oánh dạy kèm cho cậu.
Tất nhiên là Diệp Oánh vui vẻ đồng ý.
Sáng chủ nhật tuần đó, 2 người hẹn nhau ở thư viện trường để học. Tử Phong hào hứng đến trước nhưng trong lúc chờ Diệp Oánh cậu lại ngủ quên mất...
Ở chiếc bàn bên cạnh cửa sổ thư viện có 1 cô gái xinh đẹp gối đầu lên cánh tay đặt trên bàn, đôi mắt khép lại.
Ánh sáng từ cửa sổ chiếu vào in lên làn da trắng như bạch ngọc của người con gái làm nó như phát sáng.
Bỗng có 1 cơn gió thổi đến làm rèm cửa sổ bay lên, làm nền cho người con gái đó.
Tất cả đều tạo nên 1 bức tranh tuyệt đẹp, chàng trai nào nhìn thấy cũng lưu luyến mà ngoái lại, con tim đều lỡ mất 1 nhịp...
Chắc mọi người cũng nghĩ vậy nhỉ? Nhưng xin lỗi, hiện thực phũ phàng, Tử Phong ko có dáng ngủ đẹp như vậy đâu.
Đúng là cậu có ngủ quên thật nhưng cả người tựa ra sau thành ghế, ngửa đầu, trên mặt còn úp 1 quyển sách. Hai tay đặt trên bụng, 2 chân duỗi thẳng, gác lên nhau.
Vâng, khung cảnh thật lãng mạng, thật thơ mộng.
Thật là mất mặt mà!
Ko lâu sau giờ hẹn thì Diệp Oánh cũng đến. Cô vừa vào khu đọc sách liền thấy Tử Phong ngồi ngủ liền áy náy.
Diệp Oánh đi lại vỗ vỗ thức cậu dậy rồi xin lỗi:
- Thiên Nguyệt, xin lỗi cậu nhiều lắm, để cậu chờ lâu rồi. Tớ đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-cai-gi-nu-ta-la-nam/1974468/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.