Trong căn phòng rộng lớn nguy nga như cung điện, có ai ngờ bề ngoài chỉ là một sơn động tồi tàn lại chứ đựng huyền cơ to lớn như thế. Người đàn ông uy nghiêm ngồi ở trên cao kia hờ hững đưa mắt nhìn xuống tựa như không có bất cứ thứ gì có thể lọt vào mắt hắn, dấu vết thời gian dường như không thể khắc sâu trên gương mặt lạnh lùng đó.
"Nghe nói con mới nhặt được thú cưng à?"
Giọng nói lạnh lẽo tựa như tu la vọng lên từ địa ngục khiến người ta không tự giác mà run rẩy. Chỉ là thiếu niên đang quỳ phía dưới kia không chút mảy may biến sắc, đôi môi mỏng yêu nghiệt nhếch lên thành một độ cong hoàn hảo.
"Chuyện này không đáng để người bận tâm đâu. Chẳng qua chỉ là nhất thời buồn chán nên nhặt về thôi."
Giọng điệu của thiếu niên bình tĩnh như thể đây không phải là chuyện của hắn, thái độ này làm động tác trên tay của người đàn ông đang ngồi trên cao kia thoáng dừng lại, trong mắt xẹt qua tia sáng phức tạp nhưng rất nhanh lại biến mất. Giọng nói lạnh lẽo bất cần lại vang lên, không tính là quá lớn nhưng trong không gian rộng lớn này lại đặc biệt chấn động.
"Ta tin là con tự biết chừng mực. Chuyện của con tạm thời ngưng đi, chuyện mẹ con kia con cũng không cần phải nhúng tay, tình hình bên kia đang hỗn loạn, ta nghĩ con hiểu ý ta đúng chứ."
"Con hiểu. Người cũng nên nghỉ ngơi sớm đi."
Thiếu niên nhẹ nhàng đáp một tiếng, sau đó lặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuy-xuy-cac-nam-chinh-mau-tranh-ra/2021734/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.