Sâu trong hang động sâu hun hút, nơi mà ánh sáng gần như không thể chiếu tới, thậm chí đưa tay lên cũng chẳng thể nhìn thấy được. Mùi ẩm thấp hòa quyện cùng mùi vị kì quái gì đó làm người ta cảm thấy khó chịu, không gian yên ắng đến lạ, ngoại trừ tiếng tí tách của những giọt nước đang rỉ xuống sàn thì chẳng còn âm thanh nào khác.
Yên lặng khiến người ta rợn người!
Tiếng rên khẽ vang lên đặc biệt vang dội. Người nằm dưới sàn đã tỉnh rồi.
Sau gáy đau buốt khiến cô khó chịu, cơ thể đau nhức mỏi mệt không chịu nổi, cả người nóng như thiêu như đốt, rõ ràng miệng vết thương cũ bị nhiễm trùng khiến cô sốt mất rồi. Khó nhọc ngồi thẳng dậy, thở dài đưa tay xoa cái gáy bị đánh sưng thật to, miệng khẽ lầm bầm gì đấy.
Sau khi mắt thích ứng được với bóng tối, Mạc Nhiên lại đưa mắt nhìn quanh đánh giá nơi mình đang ngồi. Cô có thể lờ mờ thấy được những thân cây gỗ nhỡ được đẽo gọt khá thô sơ xếp song song với nhau thành một buồng giam cách biệt, dưới sàn có trải một lớp rơm thật dày, xung quanh bốc lên mùi ẩm thấp khó chịu.
Có vẻ "căn phòng" này chỉ có mỗi mình cô, không khí có chút loãng cộng với mùi vị không mấy dễ ngửi xung quanh khiến cô cảm thấy động tác hít vào thở ra cũng thật khó khăn, cái lạnh toát ra từ vách đá sau lưng làm cô rừng mình, không gian tới tới mức cô cũng chẳng biết bây giờ là ngày hay đêm. Đưa tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuy-xuy-cac-nam-chinh-mau-tranh-ra/2021728/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.