"Thả tay tôira!" Mạc Nhiên khó chịu gắt lên, tên này bữa nay trúng phải gió độc gìvậy trời, đang yên đang lành lại đi kiếm chuyện là sao, đã thế còn kiếmchuyện ngay lúc dầu sôi lửa bỏng này nữa chứ, thật tình, cô cũng khôngrảnh mà điên cùng hắn đâu!
Thấy cô có vẻ phản kháng, không hiểusao trong lòng Phượng Mặc Dung khó chịu như có con gì đang đốt ấy, lựctay càng tăng thêm mấy phần. Cô gấp tới thế cơ à, không phải mấy hômtrước còn bám lấy hắn sao? Không phải trước kia còn thích hắn lắm sao?Sao bây giờ lại bám theo tên mặt trắng Dạ Tích Dương kia rồi? Chết tiệt!
Phượng đồng học không hề để ý thấy lực tay của hắn càng lúc càng tăng khiến bạn nữ nào đó nhíu chặt chân mày, lửa giận trong mắt bốc cao hừng hực.
"Này, sáng nay cậu chưa uống thuốc à? Buông ra mau!"
"Buông ra để cô đi trêu hoa ghẹo nguyệt sao?" hắn cười khẩy một tiếng, mặc kệthế nào, hắn quyết không cho cô đi tìm cái tên Dạ Tích Dương ấy.
Mạc Nhiên chính thức nóng máu, không thể nhịn được nữa rồi tay cô đang rấtđau mà còn nghĩ tới trêu hoa gì được nữa chứ, cho dù có muốn cũng có kịp nữa đâu, tên nhóc họ Dạ kia đã biến mất từ đời nào rồi, cô chỉ biết nếu hắn không buông ra tay cô sẽ phế mất, "Buông ra, tôi trêu hoa ghẹonguyệt thì liên quan gì tới cậu?"
Nụ cười khẩy trên môi PhượngMặc Dung càng thêm đậm, hắn không buông đấy, làm gì được nhau nào. Không liên quan sao? Hắn càng muốn quản đấy!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuy-xuy-cac-nam-chinh-mau-tranh-ra/2021673/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.