Mấy ngày sauđó bạn nhỏ Mặc Dung không đi học vì ở nhà dưỡng bệnh, nhưng điều đókhông có nghĩa là Mạc đại tiểu thư cũng ở nhà luôn.
Buồn chán nằm bẹp trên bàn, mấy hôm nay tên nhóc Phượng Mặc Dung kia không đi học làm cô cảm thấy rất buồn chán a, đôi khi thấy hắn thật phiền nhưng bây giờhắn đi mất lại thấy thiếu thiếu. Đã thế tên nhóc Dạ Tích Dương khôngbiết bị trúng tà gì nữa, cứ nhìn thấy mặt cô là lại trốn mất tăm, mộthai lần thì còn cho là vô tình được, chứ tới tận chục lần thì nhất địnhhắn cố ý.
Cô thật không hiểu mình chọc gì tới hắn nữa, cô nhớ từ sau sự kiện ở bệnh viện thì cũng chẳng thấy cái bản mặt hắn luôn.
Thở dài thườn thượt, thôi kệ, ban đầu tên đó đã ghét cô như thế, chắc thoát được cô hắn hạnh phúc ghê lắm ấy chứ.
Hồi tưởng lại tình hình ở nhà mấy hôm nay, đột nhiên cô cảm thấy con traitrong nhà cô bị điên hết rồi! Bắt đầu từ Phong Dật Hàn đi, tên đó khôngbiết ăn trúng cái gì mà từ sau cái bữa nhát ma hắn, cứ nhìn thấy cái bản mặt của cô là mặt hắn lại lạnh đi mấy phần, đã thế còn không ngừng soimói mỗi khi cô đi chăm sóc cho người bệnh nằm liệt giường kia, bắt chẹtđủ thứ.
Không lẽ hắn còn giận cô vụ nhát ma? Chắc không đâu, nhìn bạn nhỏ Phong không có vẻ gì là người hẹp hòi hết a. Chắc là uống lộnthuốc rồi.
Nói tới đây thì không thể không nhắc tới bạn nhỏPhượng Mặc Dung, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuy-xuy-cac-nam-chinh-mau-tranh-ra/2021660/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.