Du Tử Nhiênđưa tay chỉnh nhiệt độ trong xe cao thêm một chút, rõ ràng đang là tháng ba mà, sao lại lạnh như đêm tháng mười vậy nè.
Liếc qua kínhchiếu hậu nhìn hai bạn nhỏ phía sau, Du đồng học cũng phải thở dài trong lòng. Hồi đó Mạc tiểu thư không ngừng bám dính lấy Phượng tiểu tử này,không ngừng liếc mắt đưa tình, không khí tràn ngập màu hồng phấn, mặc dù nhân vật nam chính không mấy tình nguyện. Bây giờ tiến bộ hơn rấtnhiều, cả nam nữ chính đều "liếc mắt đưa tình" nhưng sao áp suất khôngkhí lại xuống thấp thế a!?
Du yêu nghiệt quyết định phá vỡ khôngkhí kiềm nén này, dù sao ở trong cái không khí bức bối này thêm giây nào nữa hắn cũng không đảm bảo là mình còn sống đâu:
"À em yêu này, hôm nay đi học lại vẫn tốt chứ?"
Đừng hiểu lầm, hắn chỉ đơn thuần là muốn dời ánh mắt "yêu thương nhưng nhớ" của hai người kia đôi phút để thở thôi.
"Cũng tạm. Tôi nhớ hồi sáng Phong Dật Hàn có nói hắn phụ trách đưa đón mà,sao giờ lại là anh?" quả nhiên lực chú ý của hai người dời về phía bạnDu, nhiệt độ lập tức bình ổn trở lại.
Hít một hơi thật sâu, chưa bao giờ hắn thấy không khí lại quý giá tới ngường này, từ tốn trả lời:
"Nhà đang có khách nên tên đó phải ở nhà để tiếp, vì thế tôi đi đón em, tiện đường đón tên nhóc này về luôn."
Không nói thì thôi, đã nhắc tới thì nhiệt độ trong xe lại giảm xuống, hai bạn nhỏ phía sau lại tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuy-xuy-cac-nam-chinh-mau-tranh-ra/2021655/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.