Bắc Tống năm Thiên Hi. (từ năm 1017-1021)
Trong ngoài Khai Phong Phủ, nếu có người hỏi Khai Phong Phủ phủ doãn (quan huyện) là ai, người qua đường có thể nhất thời không trả lời được, nhưng nếu hỏi nhà giàu nhất Khai Phong Phủ là ai, thì ngay lập tức trẻ con đều có thể buộc miệng nói, đương nhiên là Bạch phủ*.
Từ con đường trước cửa lầu Tuyên Đức ngay trung tâm thành đi về hướng nam, đến được cửa Nam thì đi hết con đường cái về hướng Đông, đi qua Đại Tướng Quốc Tự, cửa hàng Cao Dương, ngõ Điềm Thủy thứ hai, cây đồng tử Hàn gia, gian thứ mười ba, ra khỏi Tống Môn về hướng đông nam, cách đó không xa chính là Bạch Phủ độc chiếm một góc hơn trăm mẫu**. (Mẹ ơi, cái địa chỉ!!!)
Bên trong Bạch phủ thứ nổi tiếng nhất không phải là cây cối xanh tươi, kỳ hoa Chước Thiểm, không phải lan trắng mọc trên đá, hành lang chín khúc, cũng không phải thanh lưu (dòng nước xanh) quang co, thềm đá giữa đường, mà là ‘ngũ tọa tương gian’ chằng chịt xen lẫn vào nhau, vườn hoa và các tòa tháp bố cục tinh diệu, mỗi một chỗ đều có kiến trúc và kết cấu vô cùng khéo léo.
Người đương thời có vần thơ: phủ nãi thanh việt trung, phi thiềm kiến thiên lý. (Hg: hok biết dịch thơ, nhưng đại ý là: Giữa phủ toàn là bóng mát, bay qua mái hiên thấy ngàn dặm).
Bạch phủ trở nên giàu có là có nguyên nhân sâu xa.
Bạch lão thái gia đã tạ thế là nghĩa huynh của đương triều Lưu thái hậu, biểu cữu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuy-bat-tan-mi-loan/2626821/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.