Bạch Thế Phi rất nhanh liền phát hiện, cái vị tiểu nha đầu tên gọi là Thượng Truỵ mấy ngày liên tiếp đều tận lực lẩn tránh hắn, vốn lẽ ban đầu chỉ là lảnh tránh ánh mắt cuả hắn, còn bây giờ thì đã bắt đầu tránh né cả nguời hắn.
Bất kể là cùng nhau ở chung ở một nơi nào đó như đại sảnh hay ra vào cầm thất phòng mà ngẫu nhiên gặp nhau đảm bảo là ở trước mặt hắn nàng sẽ vĩnh viễn là cuí đầu và cúi đầu, sau khi hành lễ xong sẽ không đứng đợi ở một bên mà sẽ vội vàng rời đi, nếu ở trong hành lang từ xa đã thấy hắn, nàng khẳng định sẽ quẹo cua biến mất không còn bóng dáng, hắn tuyệt đối không còn vọng tuởng nàng sẽ còn có thể đi tới trước mặt hắn.
Bạch Thế Phi vừa bực mình vừa buồn cười, đồng thời trong nội tâm có chút tư vị không thể diễn tả nhưng càng ngày càng đậm.
Mặc dù diện mạo hắn không thể nói là như Phan An hay Tử Kiến, nhưng từ nhỏ đến lớn xung quanh hắn không có nguời nào là không bứng bế hắn trong lòng? Đi trên đường chính không phải là ngàn nguời phải chắp tay thi lễ sao? Ngay cả Thái Hậu đương triều ngoài mặt cũng xem hắn giống như châu bảo, mà trên duới Khai Phong phủ phàn là các tiểu thư gia đình quyền thế đều muốn làm mai với Bạch phủ, các bà mối đều muốn làm mai các tiểu thư gia đình quyền thế với Bạch phủ, từ sau khi hắn hai mươi tuổi đến nay thì không biết bao nhiêu cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuy-bat-tan-mi-loan/2626808/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.