Cỗ kiệu đi qua cửa hàng náo nhiệt nhất về phía tây của cây cầu Đắc Thắng, ngừng lại trước khu nổi tiếng chuyên kinh doanh ngọc trai, hương dược, tơ lụa trong Khai Phong thành, phố Phan Lâu
Tấm màn được kéo lên từ bên ngoài, Bạch Thế Phi đi ra trước, sau đó thò tay vào trong kiệu.
Chỉ thấy một bàn tay nhỏ bé như phấn ngọc chần chờ duỗi ra từ sau tấm màn, dùng một chút ngay đầu ngón tay nhẹ nhàng khoác lên lòng bàn tay của hắn.
Ven đường không ít người đi đường nhận ra cỗ kiệu của Bạch phủ cùng Bạch Thế Phi, thấy tình cảnh này đều kinh ngạc mà dừng bước nhìn xem.
Thượng Trụy căn bản không tưởng được, ngoài cỗ kiệu có chừng trăm ánh mắt đang tò mò cung kính chờ đợi, cho nên khi nàng chui ra khỏi cửa kiệu, đứng dậy, chợt phát hiện chính mình bị người qua đường nhìn chằm chằm không tha như là sơn quái, ngay lập tức có phần ngây ngốc, đột nhiên quay đầu, nhìn về phía Bạch Thế Phi bên trong đôi mắt bốc lên ngọn lửa nhỏ.
Sợ tiểu giai nhân lại phát biểu, hắn tranh thủ thời gian quay người không cho nàng trông thấy nụ cười yếu ớt vô tội trên mặt hắn.
Thật sự rất vô tội mà, cũng không phải hắn an bài nàng ngồi chung kiệu với hắn, tiểu tử Bạch Kính kia giở trò hắn cũng không có biện pháp nha, cười thầm không thôi rồi dẫn nàng hướng vào trong ngõ nhỏ phía nam của phố Phan Lâu mà đi.
Chỉ thấy hai bên ngõ nhỏ cửa hàng mọc lên san sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuy-bat-tan-mi-loan/2626797/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.