Sau khi trở lại Sơ Nguyệt Đình, Thượng Trụy cũng không nhắc tới chuyện đã gặp Bạch Thế Phi với Yến Nghênh Mi.
Từ lúc Bạch Thế Phi rời khỏi phủ, Yến Nghênh Mi liền một mực ở lại trong phòng dùng bữa, cũng cho lui cả mấy nha đầu hầu hạ, Thượng Trụy vẫn như mấy ngày trước đây, lề mà lề mề mà ở lại trong phòng làm chút ít chuyện vặt vãnh có cũng được không có cũng không sao, tận lực tránh không đến chỗ góc phòng ăn cùng dùng cơm với bọn Vãn Tình.
Nàng vô tâm nói cho chính mình, cũng không muốn nghe hắn dạy bảo người.
Giờ này khắc này, nàng không muốn nói chuyện với bất luận kẻ nào.
Bên trong phòng ăn trống không, chỉ có nàng ngồi một mình, đồ ăn trên bàn đều đã nguội lạnh, nàng như có như không mà gắp lấy một chút thức ăn ăn với cơm, kỳ thật hoàn toàn ăn không biết ngon. Đang ăn nữa chừng, có nô bộc đem tới một đĩa rau nóng hổi, nói là phòng bếp đem thêm đồ ăn lên. Mặc dù không thèm ăn, cũng vẫn gắp mấy miếng.
Ăn xong bữa tối trở về, Yến Nghênh Mi cũng không có chuyện gì, phân phó một đám người hầu trở về phòng nghỉ ngơi.
Nàng nằm ở trên giường, lăn qua lộn lại, kỳ thật một chút cũng không muốn nhớ, nhưng trong đầu vẫn luôn không tự chủ được, mỗi lần nhớ lại chuyện hắn nói, đáy lòng lại giống như bị cái gì đó níu chặt lôi kéo một phát, lúc rầu rĩ lúc đau đớn, khó chịu không cách nào hình dung.
Rốt cục thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuy-bat-tan-mi-loan/2626220/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.