*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Biên tập: BTCĐ + Iris
Đổng Nghiễn từ chối về nhà cùng Ôn Hành Viễn, Đổng Nghiễn nói ông không có hành lí gì cả, những thứ cần mang thì đã mang đến bệnh viện hết rồi. Ông muốn để hai người họ có không gian riêng ở bên nhau, sáng sớm ngày mai ông sẽ tự bắt xe buýt về.
“Thầy thật sự không muốn bọn con đưa về ạ? Sáng mai con không có ca trực, Đổng Mặc cũng vậy. Hay là bọn con đi một chuyến với thầy?” Ôn Hành Viễn cảm thấy ngồi xe buýt rất phiền phức, dù sao ngày mai anh và Đổng Mặc cũng không trực, sáng sớm tự anh lái xe đưa ông đi, vừa tiện lại vừa nhanh.
Đổng Nghiễn sầm mặt lại, tiếp tục từ chối: “Không sao đâu, khó khăn lắm hai đứa mới có một buổi sáng nghỉ ngơi, nên ngủ nhiều hơn. Ba già rồi còn sợ bị lạc nữa hay sao. Ba già nhưng chưa lẫn đâu.”
“Vâng vâng, nếu ba muốn đi một mình thì con và chú Ôn sẽ không miễn cưỡng ba nữa. Có điều nếu ở bên đó không thoải mái thì ba nhất định phải gọi điện cho con nhé. Còn nữa, con đã dán số điện thoại của bác sĩ ở bệnh viện mà ba đã nhập viện ngay trên tường, nếu cảm thấy không khỏe thì ba nhớ gọi cho bác sĩ nha. Nhất định không được cậy mạnh đâu đó!” Đổng Mặc dặn dò ông liên tục. Ở trong lòng cô Đổng Nghiễn là người luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-suon/2787477/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.