*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chuyển ngữ: Galanthus
Biên tập: Đằng Yên
Đổng Mặc nghe thấy tiếng khởi động xe, nghĩ đến giây tiếp theo Vưu Văn sẽ đi mất, chuyện cô muốn hỏi sẽ không hỏi được, làm chậm tiến triển của vụ án, vì thế cô bất chấp tất cả, chống hai tay lên của kính xe nhẹ nhàng nhảy vào bên trong. Vưu Văn lạnh lùng nhìn Đổng Mặc theo mình lên xe, bàn tay đặt trên cần số liền hạ xuống, dứt khoát rút chìa khoá ra, quay sang nhìn chằm chằm vào Đổng Mặc.
Thấy trên xe bỗng nhiên yên tĩnh, Đổng Mặc hơi sững sờ, bàn tay đang muốn thắt dây an toàn cũng dừng lại. Cô quay đầu lại thì nhìn thấy anh mắt sắc bén của Vưu Văn, trong lòng cảm thấy hoảng hốt, cô biết, cảm giác kia cũng không phải là sợ hãi, mà là không đành lòng.
Bởi vì cô nhìn thấy Vưu Văn lại không tự chủ được mà nghĩ đến việc đột nhiên cha rời xa mình, cô sẽ như thế nào? Dù sao căn bệnh ung thư kia, không thể nói tốt liền tốt lên được.
“Xuống xe.”
Vưu Văn nhàn nhạt mở miệng, đợi vài giây sau thấy Đổng Mặc vẫn không có phản ứng gì, hai tay nắm lấy tay lái, giọng điệu cũng cao lên: “Tôi nói xuống xe.”
Đổng Mặc cắn chặt răng, lập tức thắt chặt dây an toàn: “Tôi chỉ muốn hỏi anh mấy vấn đề, không có ý gì cả.”
“Không có ý gì?” Vưu Văn cười nhạo một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-suon/2787389/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.