*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Galanthus
Beta: Đằng Yên
Về chuyện ở nhà xác bệnh viện Hai, đó là lần đầu tiên Đổng Mặc tiếp xúc với người chết. Cô nhớ rõ, khi đó cô mới khoảng mười tuổi, vừa tốt nghiệp tiểu học. Lúc đó bởi vì một vụ án giết người có vấn đề nên Đổng Nghiễn cùng với mấy đồng nghiệp phải thức trắng đêm ở bệnh viện Hai, nguyên nhân cụ thể Đổng Mặc cũng không nhớ rõ lắm, cô chỉ nhớ cha cô gần như 24 giờ không rời khỏi bệnh viện, vẫn ở tại khoa truyền nhiễm của bệnh viện Hai bên cạnh tầng hầm của một toà nhà cũ.
Mỗi lần đến đưa cơm, Đổng Mặc đều cố gắng tránh làm phiền đến ba cô, cô thường đặt thức ăn ở căn phòng cũ đợi ba tới lấy. Cho đến một ngày, cô vừa mới đặt hộp cơm nóng hôi hổi lên trên bàn thì chợt nghe thấy tiếng cha cô ở gần đó. Theo bản năng cô chạy ra khỏi phòng, một giây ngay sau đó cô cảm thấy có người vừa chạy lướt qua mình như một cơn gió, đuổi theo phía sau còn có cha cô và mấy đồng nghiệp.
Đổng Mặc không biết đã xảy ra chuyện gì, cũng không dám gọi cha, mà Đổng Nghiễn vừa nhìn thấy Đổng Mặc liền dừng lại chỉ vào một căn phòng nói với cô: “Đổng Mặc, qua chỗ kia gọi bác sĩ Phương lại đây, nhanh!” Vừa mới dứt lời, ông đã xoay người, chỉ hai, ba bước đã biến mất ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-suon/2787375/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.