*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Galanthus
Beta: Đằng Yên
Đổng Mặc ngủ không được sâu lắm, không rõ là do lạ chỗ hay là do Tiểu Ô Long gây ra. Trời vừa sáng, cô liền rời giường rồi nhanh chóng sửa soạn thật tốt. Đứng trước gương, Đổng Mặc cẩn thận mặc lên người bộ cảnh phục có vẻ khá lớn so với dáng người nhỏ bé của cô, sau đó lấy dây buộc tóc lại thành một búi thật gọn gàng phía sau.
Hôm nay là ngày đầu tiên của cô với cương vị là cảnh sát đưa tin chính thức.
Khi cô vừa đi ra phía trước cửa thì bố cô gọi điện tới, dặn dò cô làm việc thật tốt, điều đó khiến Đổng Mặc cảm thấy lòng tràn đầy hứng khởi, cho dù chỉ là vì bố cô, cô cũng phải làm cho thật tốt, không phải sao?
-------------------------------
“Khỉ thật, cái thứ tạp nham kia thì phỏng vấn được cái gì chứ” Một viên cảnh sát đem tài liệu ném lên trên bàn, tức giận ngồi xuống ghế, trừng mắt nhìn vào phòng thẩm vấn cách đó không xa.
“Đừng tức giận, uống chút cà phê cho bình tĩnh lại đã!” Từ sau ngày hôm qua, sáng nào Tống Ninh cũng thấy anh cảnh sát kia như nuốt phải lửa, luôn mang một dáng vẻ vô cùng tức giận cho nên cô mới có lòng tốt mang cà phê mình mới pha đặt trước mặt anh ta. Người đàn ông kia cảm kích nhìn cô, miệng lẩm bẩm cười cười nói: “Tống Ninh, cô thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-suon/2787358/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.