🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Không biết Kiều Nguyễn đang suy nghĩ gì mà có chút nhập thần, vậy nên cô không chú ý tới hành động của Thẩm Phụ.



Chiếc đũa trong tay tùy ý gắp miếng thức ăn bỏ vào miệng, thong thả nhấm nuốt.



Thẩm Phụ yên lặng nhìn cô.



Anh hưởng thụ giây phút yên tĩnh hiếm hoi này.



Không bị ngôn ngữ cự tuyệt, cũng không bị đuổi đi.



Chờ cơm nước xong, bên ngoài tuyết bắt đầu rơi.



Thẩm Phụ mang theo ô. Kiều Nguyễn thấy anh mở ô che trên đỉnh đầu cô.



Cô chần chờ ra khỏi ô: “Tuyết rơi cũng cần che ô sao?”



Thẩm Phụ ngây người: “Tuyết rơi…… Không dùng ô sao?”



Kiều Nguyễn cười cười.



Giống như đang cười anh.



Lâu như vậy tới tận bây giờ, lần đầu tiên cô nhìn anh mỉm cười.



Ngón tay nắm cán ô bắt đầu buộc chặt, anh bất động thanh sắc kiềm chế nội tâm nhộn nhạo.



Giọng dịu dàng nhắc nhở cô: “Tuyết tan cũng sẽ ướt quần áo.”



Kiều Nguyễn vẫy vẫy tay: “Không cần.”



Sau đó xuống bậc thang.



Thẩm Phụ nhìn bóng dáng cô, nhìn một hồi lâu.



Cô quả thật đã thay đổi, hồi cấp ba đi đường thích cúi đầu, không thích nhìn người khác.



Bây giờ tự tin hơn rất nhiều.



Đây là chuyện tốt.



Ít nhất, đối với cô là chuyện tốt.



Thẩm Phụ cất ô, muốn đi qua cùng cô nhưng lại không biết lấy lý do gì.



Cô không cần anh che ô.



Anh chỉ có thể đứng tại chỗ bất đắc dĩ cười khẽ.



Làm sao bây giờ, dường như

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-suon-mem/2446016/chuong-35.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.