Kiều Nguyễn đi công tác, không ở Phái Thành.
Nhà trẻ hôm nay khử độc nên được nghỉ. Thẩm Phụ dành riêng một ngày để chơi với Thẩm Kiều.
Vì để tiện chăm sóc con, Thẩm Phụ mang máy tính ra phòng khách làm việc.
Thẩm Kiều chơi một mình cũng rất hăng say.
Hết tắm cho búp bê lại khám bệnh, so với Thẩm Phụ còn bận rộn hơn.
Bé dùng ống nghe đồ chơi nghe nhịp tim cho búp bê, sau đó vẻ mặt hoảng sợ ngồi dậy: “A, sốt rồi.”
Bé vội vội vàng vàng ôm búp bê phát sốt tới tìm Thẩm Phụ, ngữ khí cũng hoảng loạn: “Ba ơi, con gái của con bị sốt, ba mau khám cho nó đi.”
Tay gõ bàn phím của Thẩm Phụ dừng lại, ngước mắt: “Con gái?”
Thẩm Kiều gật đầu, nhét cháu gái vào lòng ông ngoại, nghiêm túc giới thiệu: “Nó Thẩm Băng Lệ Mộng*.”
(沈冰泪梦: có vẻ là tên nửa trung nửa anh ví dụ như Việt Nam mình cũng có Anna Trương, đại loại như vậy. Mà tại bên Trung họ hay Trung hoá tê nước ngoài nên mình đã tìm lòi mắt mà không rạ ạ. Huhu. Mình để nguyên hán việt nhé ạ)
Thẩm Phụ cười khẽ: “Còn sinh con lai?”
“Nó cùng họ với con.” Thẩm Kiều thúc giục Thẩm Phụ: “Ba ba, ba là bác sĩ, ba mau chữa cho nó, nếu không nó sẽ chết mất.”
Bé hẳn là vừa ăn dưa hấu, bên miệng vẫn còn dính đỏ, Thẩm Phụ ôm bé vào phòng rửa mặt, lau mặt cho bé.
“Nhưng ba là bác sĩ tâm lý.”
Thẩm Kiều không biết bác sĩ tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-suon-mem/2445968/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.