“Két…”
Vì phanh xe gấp nên Lục Xuyên đã đập vào ghế phát ra tiếng “bộp”, anh giận dữ ngước mắt lên: “Anh chạy xe kiểu gì vậy?”
Sau khi tan học, anh đã quay về nhà ông cụ Lục.
Buổi tối anh vừa mới ăn cơm xong thì Lục Thuần - bố anh gọi đến, nói anh đã ở chỗ ông cụ quấy rầy hết kỳ nghỉ hè rồi, bây giờ khai giảng rồi cũng không biết đường về nhà báo cáo.
Anh không muốn về nhà.
Nếu không bắt buộc, anh sẽ không chủ động quay về ngôi nhà đó.
Nhưng tối nay cô cả đang ở nhà tổ, nói anh cứ thế này mãi cũng không được, anh đã lớn rồi cũng nên hiểu chuyện, thấu hiểu cho bố, lúc mẹ anh qua đời, bố anh vẫn đang ở độ tuổi tráng niên, nên tái hôn cũng là chuyện bình thường.
Anh thật sự mất kiên nhẫn khi nghe cô cả tụng kinh, rồi nghe nói Lục Viễn lái xe đi qua nhà tổ nên tiện thể ngồi lên xe luôn.
Lục Viễn là anh trai mà mẹ kế Trương Nhã Thấm đã dẫn theo, kể từ ngày đầu tiên hai mẹ con họ bước vào, ngay cả bố mình, anh cũng cảm thấy ghê tởm. Bởi vì Trương Nhã Thấm là bạn thân của mẹ anh khi còn sống. Kể từ khi anh ghi nhớ mọi chuyện, bà ta thường xuyên ra vào nhà anh, luyện múa, đọc sách, chơi đàn dương cầm cùng mẹ anh. Anh chưa bao giờ ngờ rằng bà ta lại thay mẹ anh trở thành bà chủ nhà họ Lục.
Bà ta được gả vào nhà họ Lục một cách quang minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-rong-nho-cua-luc-tieu-xuyen/3475468/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.