Từ nhỏ đến lớn, Giang Nguyên chưa từng gặp chuyện giáo viên đến thăm nhà.
Vì thế khi nghe Âu Dương Dục nói ra những lời này, một lúc lâu sau cô vẫn chưa hoàn hồn lại mà ngơ ngác nhìn lên bục giảng.
Dưới ánh nhìn của cô, Âu Dương Dục đã nói tiếp: “Ngoài ra thầy còn muốn nói đến chuyện thi năng khiếu. Bạn nào có ý định này thì có thể suy nghĩ thêm, nếu không chú trọng vào các môn văn hóa thì đây vẫn có thể xem là đường tắt để lên đại học…”
Thi năng khiếu chính là thi vào ngành nghệ thuật.
Sinh viên ngành nghệ thuật bao gồm sinh viên các môn năng khiếu như âm nhạc, mỹ thuật, biên tập viên, phát thanh viên, diễn viên, vũ đạo vân vân, chiếm một tỷ lệ nhất định trong kỳ thi tốt nghiệp.
Thông thường, vào học kỳ một lớp Mười hai, các kỳ thi dành riêng cho chuyên ngành nghệ thuật sẽ lần lượt diễn ra.
Thời gian càng đến gần, để tăng tỉ lệ lên lớp, nhà trường sẽ bảo giáo viên chủ nhiệm động viên các em học sinh không chú trọng vào bộ môn văn hóa, Âu Dương Dục hưởng ứng lời kêu gọi của nhà trường, lúc nói những lời này đã nhìn lướt qua, cuối cùng ánh mắt ngừng trên người Giang Nguyên.
Trong lớp có một gương mặt mới như vậy, ít nhiều gì anh ta cũng cực kỳ chú ý, thấy dáng vẻ ngẩn ngơ của cô thì ngẫm nghĩ một hồi rồi nói: “Giang Nguyên, em ra ngoài một lát.”
Mấy chục ánh mắt đổ dồn lên người cô, Giang Nguyên đứng dậy, hơi cúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-rong-nho-cua-luc-tieu-xuyen/3475465/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.