Chỗ ngồi lớp 12/7 được chia thành bốn tổ, mỗi tổ gồm hai hàng, mà người ngồi cuối cùng ở tổ hai là Lục Xuyên và Chử Hướng Đông. Trong học kỳ này, người ngồi trước bàn của Chử Hướng Đông đã được chuyển đến lớp chuyên nên vừa khéo còn dư ra một chỗ.
Đúng lúc bạn cùng bàn với chỗ trống này chính là Khương Nguyên mà lúc nãy có người đã ầm ĩ nhắc đến.
Gia cảnh của Khương Nguyên khá tốt, vóc dáng cao lớn hơi ngăm đen, thấy bạn cùng bàn xinh đẹp đến mức khiến cả lớp kinh ngạc thốt lên này đang cúi đầu ngồi xuống thì trên mặt hiếm khi đỏ bừng, cười hì hì nói: “À, tên tớ là Khương Nguyên, Khương trong Khương Tử Nha, còn Nguyên là nguồn gốc.”
“Ồ...”
Mấy nam sinh ngồi xung quanh ồ loạn lên.
Giang Nguyên nhét balo vào hộc bàn, phớt lờ đám người ồn ào kia, gật đầu với người ngồi bên phải: “Ừm, chào cậu!”
Cô rất đẹp, khi nói chuyện trên mặt không nở nụ cười, trông có vẻ hơi lạnh nhạt.
Khương Nguyên hơi lúng túng, ngượng ngùng ngậm miệng lại.
Trên bục giảng lại vang lên giọng nói của Âu Dương Dục: “Lục Xuyên, em hãy dẫn bạn mới đi lấy sách giáo khoa và đồng phục đi.”
“Phụt...”
“Ha ha!”
“Anh Xuyên thật có diễm phúc.”
Chử Hướng Đông vừa dứt lời, nhìn thấy gương mặt tuấn tú của Âu Dương Dục thì thu hồi nụ cười.
Mặc dù thầy chủ nhiệm lớp 12/7 của bọn họ vẫn còn trẻ, nhưng trước giờ luôn uy nghiêm. Nguyên nhân là vì ngoài bản thân ưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-rong-nho-cua-luc-tieu-xuyen/3475461/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.