Nhà Tôn Ngữ Đàm rất đông. Ông nội cô có ba trai một gái, hai bác trai lớn đã chuyển sang tỉnh khác
sống, mấy năm nay vẫn chưa về, chỉ có bố Tôn Bình và cô Tôn An ở nhà chăm ông bà. Tô An nhỏ hơn Tôn
Bình tận một giáp, kết hôn với chồng Trác Hải từ rất sớm, có một cậu con trai 10 tuổi, tên là Trác
Triển.
Vì Tôn Bình đã báo trước nên khi thấy Trần Duệ chưa từng gặp mặt bước xuống xe, mười mấy người nhà
họ Tôn đều rất bình tĩnh.
Chẳng qua là họ quá lịch sự. Hôm nay phải làm cơm tất niên nên ai cũng bận rộn, nhưng ai cũng phải
gặp Tôn Ngữ Đàm nhờ chuyển lời hộ.
Một người nói: “Cháu hỏi Trần Duệ có muốn lên lâu nghỉ ngơi không?” Người kia lại nói: “Cháu hỏi
xem cậu ấy thích ăn gì?”
Rồi thêm người nữa: “Chị hỏi anh ấy có muốn ra ngoài chơi không?” Tôn Ngữ Đàm: “Mọi người tự đi mà
hỏi.”
“Mọi người có quen cậu ấy đâu.” “Trước lạ sau quen.”
“Hừ,” Cô Tôn An đánh cô, “Tiểu Đàm, cháu có đối xử tốt với người ta không?”
“Trên cả tốt nữa.”
“Còn cậu ấy thì sao?” Cô Tô An bắt đầu nổi hứng buôn chuyện, vừa nhặt rau vừa hỏi han cô.
Người lớn cứ e cái này rồi ngại cái gì, chẳng ai dám làm gì. Chỉ có Trác Triển tò mò nhìn ông anh
lạ mặt này chằm chằm, chủ động hỏi anh, “Anh ơi, anh muốn ăn khoai lang nướng không?”
Trần Duệ rút một tờ tiền ra đưa cho cậu bé, anh tưởng cậu muốn anh mua hộ.
“Không không.” Trác Triển kéo tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-rong-hoang-loan/1715470/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.