Tôn Ngữ Đàm đến Giethoorn là quyết định nhất thời.
Chuyện của Tôn Niệm Tây và Lâm Hiên đã lộ, sáng sớm cô ấy đã gọi điện khóc lóc với cô. Cô vội vàng
chạy đi tìm người, lúc tìm được Tôn Niệm Tây, nửa mặt cô ấy sưng húp, ngồi thẫn thờ ở trạm xe buýt.
Hai người ngồi im lặng một lúc lâu, cô dắt Tôn Niệm Tây về nhà. “Haizz.” Cô thở dài bôi thuốc cho
cô ấy, “Sao mẹ cậu đánh mạnh thế.”
“Tớ thấy bả vẫn nhân từ đó.” Tôn Niệm Tây đã bình tĩnh lại, chạm nhẹ vào gò má mình.
“Cậu ta đâu?”
“Bị mẹ tớ lôi ra ngoài rồi.” Điện thoại của cô ấy rung lên, cô ấy nhìn màn hình, “Tớ muốn bỏ trốn.”
Tôn Ngữ Đàm gật đầu, tay bị Tôn Niệm Tây túm lấy, “Cậu đi với tớ nhé.” “Đi đâu?”
Tôn Niệm Tây mở app mua vé, lướt một vòng, “Đi đâu đó xa chút.” Họ lên máy bay tới Amsterdam.
Từ ngày đến đêm, chuyến bay kéo dài 12 tiếng cuối cùng cũng kết thúc, hai người đặt chân đến làng
Giethoorn.
Vào đêm thứ hai ở ngôi làng yên tĩnh này, trời mưa. Sau cơn mưa, trời quang mây tạnh, Tôn Niệm Tây
đã vui lên nhiều, kéo Tôn Ngữ Đàm đi thuê thuyền nhỏ.
Kỹ thuật lái thuyền của hai người rất kém, chốc chốc lại va phải thuyền người khác, cũng may tính
người nước ngoài thoải mái, bị đụng còn cười ha ha, rồi đòi đụng lại.
Khi chiếc thuyền trôi đến cuối dòng, cả hai đều mệt lử, vội dìu nhau lên bờ.
Khi vui vẻ, bạn sẽ quên đi tất cả. Sau khi bình tĩnh lại, những cảm xúc chán nản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-rong-hoang-loan/1715460/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.