Nguồn: EbookTruyen.Net 
Cả tối nay Trần Duệ đều làm việc trên ghế sofa, khi nghe thấy tiếng nói chuyện ngoài cửa, anh gập 
laptop lại, xuống bếp rót cốc nước uống. 
Bên ngoài đã yên tĩnh lại, cửa nhà anh bỗng bị gõ vang. Anh đặt cốc nước xuống, đợi mấy giây mới đi 
ra mở cửa. Tôn Ngữ Đàm mỉm cười, “Anh chưa ngủ à, đang đợi em?” “Nghĩ nhiều rồi.” 
“À.” Cô đưa chiếc áo khoác trong tay cho anh, “Áo anh để quên này.” Cô chẳng hề có ý vào nhà. 
Trần Duệ: “Chơi vui không?” 
“Vui, gặp bạn cũ đương nhiên là vui rồi.” Cô cẩn thận quan sát anh, “Anh không vui à?” 
Trần Duệ: “Ừ.” Anh cứ nhìn cô như thế. 
Cô thông cảm: “Anh làm việc nhiều quá chăng? Thế mau đi ngủ đi, nhé.” Cô quay người dợm bước, Trần 
Duệ cười khẩy, giữ chặt cổ tay cô, lực rất mạnh, Tôn Ngữ Đàm bị đẩy vào tường. 
Cô vội xin tha, “Muộn lắm rồi, đừng nghịch mà.” 
“Em cũng biết muộn rồi? Tôn Ngữ Đàm, gõ cửa trả mỗi cái áo, em định chơi ai?” 
“Thì em thấy nhà anh vẫn sáng đèn mà, Trần Duệ, em nói thật đấy, thả em ra, sáng mai em bận rồi, 
không chơi được đâu, mình hẹn tối mai nhé?” “Mai em lại bận gì?” 
“Đi thăm thầy giáo.” 
“Đi với cậu ta? Tôn Ngữ Đàm, có phải ngày nào em cũng bận việc với cậu ta không?” 
“Trần Duệ, sao anh giận thế, đi thăm thầy giáo với bạn cũ là chuyện rất bình thường mà.” 
Ừ, bình thường, hai người có gì không bình thường đâu, Trần Duệ giận dữ bỏ tay cô ra, đóng rầm cửa 
lại. 
Thầy Võ đã ngoài 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-rong-hoang-loan/1715458/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.