Các lão đại đều đã lên tuyến đầu, chúng hộ núi trong nháy mắt cũng chủ động nhao nhao tỏ ý bằng lòng theo.
Hai người canh giữ ở cửa động vẫn làm nhiệm vụ cũ, còn dư lại hai mươi người, Nghê Thu Huệ chia làm bốn tổ, mỗi tổ năm người, tạm thời theo biện pháp dẫn một tổ vào trước, ba tổ sau đợi lệnh ở cửa ruột.
Tám người, trước ba sau năm, vẫn là từ cửa ruột mà con gà tuyết bị gặp thành gà huyết kia vào.
Xuống động rồi, Nghê Thu Huệ không vội vào ngay mà dang tay ra trước, Hoàng Tùng bên cạnh vội đưa dao găm qua, Nghê Thu Huệ cầm dao găm rạch vào tay một vệt rồi nắm tay lại, máu theo nếp nhăn trên nắm tay bà đứt quãng nhỏ giọt xuống.
Là đang tránh thú núi đây, nhân lúc này, Giang Luyện nới thừng buộc trên chân Thần Côn dài ra chút.
Hắn thực sự không chịu nổi Thần Côn cứ bước từng bước ngắn đi như thế: Nếu Thần Côn vào ruột núi, thật sự sẽ chịu kích thích mất trí mà tác quái…
Dù sao, tác quái cấp bậc thấp thì, nhiều người như vậy, kiềm chế vẫn là chuyện trong lòng bàn tay; tác quái cấp bậc cao thì, vẫn còn hai sợi thừng trói đó thôi, cũng chỉ là thùng rỗng kêu to.
***
Nhóm người đi thẳng vào trong.
Nghê Thu Huệ dẫn đầu, Hoàng Tùng theo bên cạnh soi đèn cho bà, Giang Luyện và Thần Côn ở giữa, bốn người còn lại đằng sau, cứ mỗi mười mấy mét, sẽ có người dán giấy film dạ quang có keo dính lên vách đá, đây là trang bị mới điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-rong-dot-ruong/730004/quyen-9-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.