Giữa trưa hôm sau, Tú Lam Cư dành ra hai phòng hội nghị, một phòng làm phòng chờ, một phòng dùng để nói chuyện.
Cậu trai tiếp đãi Giang Luyện tên là Từ Khắc Dụng, cậu ta phụ trách mời những nhà khi trước đi cứu hỏa và cả người thân của người chết tới nói chuyện trực tiếp.
Thực ra không khó tìm những người này, khó là ở chỗ làm sao để người ta tạm gác công việc sang một bên tới đây phối hợp với anh, cũng may sau khi quỷ non tham dự, đồng ý hậu tạ hậu hĩnh, những người đó nể mặt tiền nên dễ nói chuyện hơn hẳn, trong đó có hai người còn xin nghỉ ở cơ quan tới tham gia.
Trước khi nói chuyện, Giang Luyện sang phòng chờ xem thử, vừa xem trong lòng đã sinh ra không ít cảm khái: Khi đó đều là hàng xóm, cùng ở gần trung tâm hỏa táng, hơn hai mươi năm sau đã kéo ra chênh lệch rồi, có người đeo vàng đeo bạc, quần áo hàng hiệu, để khoe khoang với hàng xóm cũ một phen còn cố ý làm tóc, xịt nước hoa; có người thì trang phục giản dị, có lẽ đã quen nghe lệnh quan trên nên trên mặt lúc nào cũng đeo nụ cười gọi dạ bảo vâng; còn có người không thèm để ý đến trò ganh đua này, một mình ngồi một góc, không coi ai ra gì ngồi chơi điện thoại.
Làm người mà không nghỉ được cái tâm tư “so bì” này thì cũng quá mệt mỏi rồi, cả đời đều sống trong “họp lớp”.
Giang Luyện lại sang phòng nói chuyện.
Bởi thường xuyên cho công ty kinh doanh thuê điều tra nghiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-rong-dot-ruong/729943/quyen-6-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.