🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Giang Luyện cảm thấy trên tay chỉ có chút thương tích thế này không cần thiết phải băng, hơn nữa, lát nữa bất kể là leo lên hay leo xuống thì cũng cần dùng tới tay, băng lại thành tay gấu thì không tiện.

Hắn chìa tay qua.

Nhân lúc Mạnh Thiên Tư băng bó cho Giang Luyện, Thần Côn vội thuật lại chuyện mình phát hiện ra chữ viết Đoàn Văn Hi để lại, sau cùng đưa hồ lô rượu cho Mạnh Thiên Tư.

Mạnh Thiên Tư lại không xa lạ gì với hồ lô rượu kia, cô cầm trong tay lắc lắc rồi trả lại lão: “Nếu là ông phát hiện ra thì chính là bà cố mời ông uống, ông giữ đi.”

Có điều, cô lại nhìn trái nhìn phải mấy hàng chữ hồi lâu, cô chưa từng gặp cụ Đoàn này, nhưng từ nhỏ đã nghe Cao Kinh Hồng kể rất nhiều chuyện về Đoàn Văn Hi, rất ngưỡng vọng học thức, cách đối nhân xử thế, sự tài trí dũng cảm và hào hiệp cởi mở của bà.

Giang Luyện khẽ nói: “Cụ bà tiêu sái ghê.”

Lời này tuy là khen Đoàn Văn Hi, song vào tai còn dễ nghe hơn cả khen mình, có cảm giác thành tựu như trong nhà có một nhân vật tài ba, cả nhà đều được hưởng vinh quang lây vậy.

Cô sửa đúng lời Giang Luyện: “Lúc cụ Đoàn nhà tôi xuống vách núi này mới chỉ hơn ba mươi tuổi thôi, còn chưa phải là cụ bà.”

Nhất thời không nhịn được, tóm tắt cuộc đời Đoàn Văn Hi kể một lượt, năm 1925 đi nước ngoài du học thế nào, bị tổn thương tình cảm mà nản lòng thoái chí ra sao mà đi chu

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-rong-dot-ruong/729912/quyen-4-chuong-10.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.