Đến khi trở về khu nhà tập thể thì Tịnh Yên vui hơn nhiều,đang lúc đi vềphía cổng khu nhà,cô gặp một người mà cô không muốn gặp nhất.Mặc dù côluôn tự nhủ rằng khi bước tiếp vào con đường này thì trước sau gì côcũng sẽ đối mặt với hắn ta,chỉ là cô trăm triệu lần cũng không thể ngờđến rằng sẽ gặp hắn vào lúc này.
Thẩm Dục Phong cuối đầu vàongực của một cô gái tóc vàng,miệng cô ta phát từng tiếng rên rỉ chếtngười,cả người cô ta cũng uống éo theo từng tiếng rên hòa cùng với từngmút của người đàn ông.Một màng này đập vào mắt khiến Tịnh Yên cảm thấymột thứ gì đó chua chua trào ngược từ dạ dày về miệng hại cô dựa vào gốc cây gần đó nôn thốc tháo.
Có vẻ tiếng nôn của Tịnh Yên biếnthành gáo nước lạnh tạt thẳng vào hai kẻ đang dính chặt lấy nhau phíatrước làm họ mất hứng mà nhìn lên.Không nhìn thì thôi,đã nhìn rồi làmThẩm Dục Phong giật mình trợn mắt.Hắn cười rồi đi về phía Tịnh Yên trong khi cô cực ghê tởm điệu bộ khốn nạn của hắn lúc này.
-Chào,Yên Yên,em nhớ tôi đến mức chạy đến đậy hả,còn làm mình xinh thế này nữa cơ,,lại anh ôm một cái nào.
Vừa nói hắn vừa giơ hai cách tay về phía cô.Thẩm Dục Phong khá điểntrai,sinh ra trong gia đình giàu có khiến hắn nghĩ rằng mình là trungtâm của mọi thứ.Lúc này Tịnh Yên bỗng thấy mình cực kỳ ngu ngốc,tại saongày trước lại đi yêu ten khốn này chứ.nhìn hai cánh tay của hắn cũng đủ cho da gà cô nổi đầy người rôi.Bước chân Tinh Yên theo bản năng lui vềsau,vừa vặn lọt thỏm vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-rong-doi-mua/43739/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.