-Chào mọi người,tôi là Thomas,tôi chịu trách nhiệm hướng dẫn mọi người trongthời gian mọi người sinh hoạt tại trường của chúng tôi.Tôi nghĩ mọingười hẳn đã rất mệt mỏi rồi,tôi đưa mọi người về phòng trước,chúng tasẽ gặp lại vào tối nay.
Người tên Thomas nói một tràng tiếng anh dài lưu loát.Anh ta có đôi mắt xanh mênh mong,mái tóc vàng ống gọngàng, nếu theo cách nhìn của Tịnh Yên thì ngắn gọn nhất là”mày râu nhẵnnhụi,áo quần bảnh bao”.
Thomas đưa họ đến khu nhà tập thể dànhcho sinh viên,từ xa xa họ đã thấy rõ màu xanh phủ khắp các bức tường.Dây thường xuân xanh mướt mang đến sự trong lành vào gần như điều tiết tâmtrạng của mọi người,như xua đi ít nhiều mệt mỏi.Dọc theo hành lang vàophòng,từng khóm lavender rực rỡ khoe sắt tím,Tịnh Yên ngắm nhìn chúngđến vẽ thất thần,cô bỗng nhớ lại quãng thời giang còn yêu đương với HànDục Phong,hắn ta chưa từng hỏi cô thích hoa gì,càng không biết cô bị dịứng với phấn hoa hồng,cũng không biết được màu tím cô yêu ra sao?Buồncười,giờ đây cô mới biết mình buồn cười cỡ nào khi trao tình cảm chânthành cho kẻ chưa từng quan tâm đến mình dù chỉ một chút,cô thở dài mộthơi rồi theo mọi người về phòng dược bố trí.
Hồ Vỹ lặng lẽ nhìnđôi mắt ưu thương của Tịnh Yên,anh biết cô thích Lavender nhưng khôngnói,anh muốn cho cô một bất ngờ lớn nhưng hiện tại chưa phải lúc,anhmuốn chiếm trọn trái tim cô nhưng anh biết rằng cô cần thời gian để chấp nhận anh,để nhổ đi cái gai đâm sâu vào trái tim nhỏ bé của cô.Thậm chícó lúc anh giật mình khi phát hiện ra bản thân anh quá tham lam,anh muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-rong-doi-mua/43737/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.