Ngày trao đổi sinh viên ngày càng gần,tâm tình của Tịnh Yên lại càng khôngtốt.Cô nhớ đến lần gặp đầu tiên của cô và Hồ Vỹ,anh ta quên cô rồi ư?Cólẽ Tịnh Yên không thể nào ngờ rằng người cô nhớ đến cũng đang nhớ cô,nỗi nhớ kia làm anh ta bỗng dưng sợ.
- Cậu không định đi gặp cô nhóc ấy à?muốn buông tha cho nàng sao?
Khương Bá Nghị nhìn gương mặt yêu nghiệt xen lẫn bực tức khó chịu củaHồ Vỹ mà hỏi.Anh thấy vui khi thằng bạn của mình cũng biết được cảm giác yêu thương nhung nhớ một người con gái sẽ thế nào,huống hồ anh ta đangchờ cơ hội trả lại cho Hồ Vỹ món quà lớn đáp lại chuyện anh ta bị Hồ Vỹép buộc làm quản lý của cái nhà hàng kia.
-Sao lại là buông tha,Bá Nghị cậu không phải là lần đầu biết tôi.
-Thế giờ cậu định chơi trò mèo đuổi chuột với cô nhóc ấy à?
-Mình phải lức cô ấy về nhà chứ? Nếu lừa được cô ấy ký vào giấy kết hôn lại càng tốt,chỉ là hiện tại nên làm thế nào thì..nói thật mình chưanghĩ ra.
Tiếng cười thoải mái không chút kiên dè hay khó xử nàocủa Khương Bá Nghị vang vọng trong không gian,trời mới biết rằng đây làlần đầu tiên anh ta nghe được ý tứ gần như không biết từ Hồ Vỹ.
-Cậu cũng có ngày này,..Tôi chưa từng thấy cậu quang tâm bất cứ ai nhưthế đấy chưa kể việc cậu cực ghét phái nữ,có lúc tôi nghĩ cậu là gayđấy..
-Haiz..z..z...Tôi làm sao biết thế này chứ
Hồ Vỹcũng chẳng biết anh bị làm sao nữa,khi nhận ra tình cảm của mình đối với Tịnh Yên thì anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-rong-doi-mua/43735/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.