Tiếng nhạc vẫn dịu dàng như ru lòng người vào giấc ngủ,từng đôi trai gái taytrong tay dìu nhau theo tiếng nhạc ấy.Tịnh Yên và Hồ Vỹ cùng hai dôitrai gái kia cũng giống mọi người,họ kề vai nhau trong tiếng nhạc dudương.Hồng Như lại lặng lẽ nhìn ngắm khoảng khắc bình yên đầy hạnh phúccủa họ.Trong lòng lại thầm chua xót.
Thẩm Dục Phong buông bỏtừng bóng dáng nóng bổng đang liên tục ve vãng quanh mình.Trong mắt anhta hiện tại chỉ là gương mặt cô tràn đày hạnh phúc,nụ cười tươi sáng,đôi mắt long lanh như hồ nước sớm mai.Một bộ dáng mà anh ta chưa từngthấy.Trong trí nhớ của anh ta,cô là một đứa mồ côi len luốt,luôn tất bật giữa học và làm.Hắn ta từng thấy cô cười nhưng nụ cười ấy là nụ cườithõa mãn khi cô nhận dược tiền lương hay tiền thưởng.Hắn ta chưa từngthấy được cô cười tỏa sáng như thế.Hắn ta chỉ nghĩ cô trở thành bạn gáicủa anh ta chỉ vì anh ta là con của người giàu có.Vì thế hắn muốn côthõa mãn nhu cầu của mình.
Nghĩ lại hắn ta lại thấy nực cười.Côghét phải đụng chạm thân mật,ghét thứ nhu cầu nam nữ.Thế nên hắn bỏ rơicô.Mà giờ đây hắn lại muốn có được cô một lần nữa.Nghĩ rồi lạinghĩ,chẳng mấy chốc mà Thẩm Dục Phong đã uống khá nhiều rượu,Stella bước đến bên cạnh hắn ta.Cô mặc một chiếc đầm bó sát từng đường cong nóngbỏng,cổ áo khoét sâu khoe trọn đôi gò bồng căn mọng trắng ngần kia khiến bao kẻ thèm khát.Trong mắt cô ta ánh lên một chút không cam lòng,mộtchút đau đớn.Cô bỗng nhiên nhận ra cô đã quá ngu ngốc khi trao tim mìnhcho một kẻ như Thẩm Dục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-rong-doi-mua/2360869/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.