Lạc Tâm muốn ở lại với anh hai thêm mấy ngày nữa rồi sẽ lên thành phố. Trong mấy ngày nay, anh được nghe Lạc Tầm kể lại rất nhiều những câu chuyện ở làng trong suốt bao nhiêu năm anh ở trên núi. Trong đó có một câu chuyện khiến anh vô cùng chú ý. Câu chuyện của chú Năm… Tới đây, anh lại nhớ lại hồi mình bốn tuổi.
oOo mười sáu năm trước oOo
Đám trẻ trong làng đang vui vẻ chơi đùa trên cánh đồng cỏ xanh mướt. Tiếng cười vui vẻ bay khắp không gian. Những cơn gió mùa hè mát mẻ thổi qua như đang giúp chúng xua tan cái nóng.
Một cậu bé mập mạp chui ra từ bui cỏ um tùm. Trên mặt cậu dính đầy bùn đất, cái áo trắng ban sáng cũng đã lấm lem. Nhưng trên một chú vẫn nở một nụ cười tỏa nắng, làm lộ ra hàm răng sữa trắng của cậu.
Cậu chạy phăm phăm tới chỗ đám trẻ, trên tay còn cầm một con dế. Cậu bé dừng lại ở chỗ mấy đứa bé đang tụ tập, giơ con dế lên vẻ mặt vô cùng đắc chí, nói:
- Mấy cậu xem con dế tớ mới bắt được này, to không cơ chứ!. Đọc tru????ện chuẩn không quảng cáo == ????????????M ????????????????Ệ????﹒????n ==
Những đứa trẻ khác xúm lại quanh chú bé mập miệng cứ trầm trồ ngưỡng mộ. Riêng Lạc Tâm thì đứng ở một bên chỉ vào con dế đó ngây thơ nói:
- Ỉn ơi, đây không phải dế đâu!
Ỉn con ngạc nhiên, ngơ ngác hỏi lại:
- Thế nó là gì?
- Là con gián đấy!
Ỉn con giật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-nui/2673005/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.