Bà Thông nhìn máu trong chiếc bát đang cạn dần. Hôm nay là rằm tháng bảy, là ngày con trai bà mất vào nhiều năm trước và đây cũng là ngày mà hằng năm con trai bà thực sự hiện về để thăm bố mẹ nó. Bà Thông vuốt nhẹ bức tượng trẻ em trên bàn thờ, bà nở một nụ cười quỷ dị, những nếp nhăn trên mặt bà xô lại, miệng thì cứ liên tục lẩm bà lẩm bẩm mấy từ như con trai cưng của mẹ rồi lại nói hôm nay mình cùng tận hưởng nhé… 
Bát máu đã thấy đáy. Bà Thông đứng lên rời khỏi căn phòng tối tăm. Như thường lệ, bà sẽ khóa cửa căn phòng này lại. Nhưng hôm nay lại khác, bà không khóa thậm chí còn để cửa mở hé ra. “két…”- Tiếng kéo cửa vang lên. Bà Thông mỉm cười nhìn lên mặt trăng tròn đã nhô cao bên ngoài cửa sổ. 
Bà thong thả đi đến bên cạnh điện thoại, bà muốn thông báo cho chồng rằng ông không phải về nhà hôm nay. Chỉ là, bà chưa kịp gọi quay số thì đã nghe thấy cửa chính mở ra… Chồng bà về rồi. Bà ngơ ngác đứng nhìn ông. 
Hôm nay bác Thông về nhà sớm hơn bình thường. Một phần là do có người đến lái thay còn một phần là do hôm trước được Lạc Tâm nhắc nhở về sự kỳ lạ của vợ mình. 
Bác Thông đến trước mặt vợ mình, nhìn biểu cảm cuống quýt của bà. Bác giả vờ bình tĩnh hỏi: 
- Hôm nay ở nhà có chuyện gì không hả bà? 
Đây là thói quen được hình thành sau nhiều năm sống chung, hỏi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-nui/2672989/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.