🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

- Tôi là Nguyễn Văn Nhất… Cái tên của tôi nói lên mong muốn của bố tôi về thành tích sau này của tôi. Luôn luôn đứng thứ nhất…



Tại sao lại là mong muốn của mỗi bố tôi sao? Đó là do mẹ tôi đã bỏ đi từ khi tôi còn rất rất nhỏ. Tôi không nhớ lắm về lý do mẹ tôi bỏ đi. Thậm chí tôi còn quên luôn cả khuôn mặt mẹ. Thứ duy nhất tôi vẫn còn nhớ tới tận bây giờ chính là bóng lưng mẹ bước đi kiên định ngày hôm ấy. Vậy là từ đó, tôi lớn lên với bố.



Từ khi tôi bốn tuổi, bố đã bắt đầu dạy tôi học những con chữ, phép toán đầu tiên và đặt mục tiêu trong vòng một tháng phải đọc thông, viết thạo. Lên đến lớp một, bố đã bắt đầu đặt ra cho tôi hàng tá mục tiêu cần phải đạt được. Không phụ sự kỳ vọng của bố, tôi luôn xếp nhất trong các kỳ thi từ lớp một đến tận năm lớp chín và ở cả các kỳ thi học sinh giỏi nữa.



Đương nhiên, thành tích như vậy cũng đi kèm với một cái giá vô cùng lớn. Ngày đêm thức trắng, vở, bút và sách tham khảo, sách luyện của tôi mà bán đi chắc cũng đủ để phát tài. Tôi kiệt sức. Nhưng không dám ngừng lại vì biết chỉ cần nghỉ ngơi thì thứ chờ đợi tôi chính là những trận đòn khiến cả cơ thể tôi bầm tím và chảy máu.



Tôi vẫn nhớ y nguyên những lúc đó. Căn phòng nồng nặc mùi khói thuốc và mùi máu của tôi. Tiếng roi cứ vang lên chan chat còn tôi thì

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-nui/2672970/chuong-20.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Xuống Núi
Chương 20: Bức tường danh dự
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.