Lạc Tâm một mình tìm tới bệnh viện tâm thần cũ kia nhưng kỳ lạ là nơi này vốn đã bị niêm phong lại còn bị khóa rất kỹ. Anh đứng đó xem xét dấu vết xung quanh, có vẻ chỗ này đã được khóa lại lâu rồi tại ổ khóa trông rất cũ, dây chằng xung quanh cũng có nhiều chỗ bị rách, thậm chí là bị đứt ra. Vậy tại sao nhóm người kia lại có thể vào đây được? Đang suy nghĩ, bỗng một ông lão xuất hiện đằng sau lưng anh. Ông nhìn anh rồi nhìn vào tòa bệnh viện bỏ hoang và bỏ đi. Vừa đi ông vừa lẩm bẩm:
- Lại thêm một đứa nhỏ ngu ngốc nữa muốn bước vào cái nơi quỷ quái này… Chậc chậc…
Ông lão đi đã xa, Lạc Tâm quay qua nhìn vào cánh cổng bệnh viện vốn đã bị đóng chặt nhưng hiện tại nó lại được mở toang. Không khí xung quanh cũng bất chợt thay đổi. Hiện đang là mùa hè, gió cũng mang theo từng cơn nóng bức, không khí thì oi nồng vậy mà chỉ mấy giây qua đi xung quanh đã thấp đi mấy độ, gió mang theo từng cơn ớn lạnh khiến người ta sởn tóc gáy. Bầu trời cũng dần tối lại. Lạc Tâm bước vào bên trong. Một cơn gió lớn thổi qua từ sau lưng anh khiến cho cánh cửa lớn đóng sầm lại. Dù thấy vậy, anh vẫn tiếp tục bình tĩnh đi vào bên trong.
Lạc Tâm đi đến giữa sân bệnh viện rồi ngước cổ lên nhìn vào tòa nhà cũ kỹ tàn tạ trước mặt rồi anh lại hướng ánh mắt về phía một cái cửa sổ trên lầu. Anh cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-nui/2672955/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.