Giang Tiểu Lâu vẫn chưa lập tức trở về phủ Thuần Thân Vương mà lại đi Khánh Vương phủ vấn an Thế tử, tuy rằng Hách Liên Nhạc chưa thể nói chuyện, nhưng đôi mắt đã mở thật to, long lanh nước mà nhìn Giang Tiểu Lâu.
Khánh Vương phi xoa xoa trán của hắn, biểu hiện đặc biệt yêu thương: “Đã hết sốt, hy vọng nó sẽ mau chóng khỏe lại.”
Giang Tiểu Lâu mỉm cười nói: “Mẫu thân yên tâm, không phải đại phu đã nói sao, Thế tử đã khôi phục hơn một nửa, sẽ nhanh chóng khỏi hẳn.”
Khánh Vương phi nắm chặt tay Hách Liên Nhạc, đối phương thì lại ngượng ngùng cười.
Triêu Vân đi đến cửa nhìn một cái, biểu hiện như có vẻ sốt ruột, Giang Tiểu Lâu đi ra hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”
“Quận chúa, Tiểu Điệp cô nương…”
“Tiểu Điệp sao vậy?” Lúc này Giang Tiểu Lâu mới nhớ tới, từ khi vào phủ liền không thấy bóng dáng Tiểu Điệp.
Trên mặt Triêu Vân lộ ra vẻ rất khó xử: “Quận chúa, Tiểu Điệp cô nương đang ở chỗ Vệ Phong…”
Sắc mặt Giang Tiểu Lâu nhẹ nhàng thay đổi, lập tức hiểu ra mọi chuyện, đành mỉm cười gật đầu: “Đa tạ ngươi cho ta biết.”
Giang Tiểu Lâu nhanh chóng chạy tới chỗ của Vệ Phong, ngay trước mặt lập tức xuất hiện một túi hành lý bị ném dưới sân, sau đó lại truyền đến âm thanh lạnh lùng: “Ngươi lập tức cút đi, đừng bao giờ để ta nhìn thấy ngươi nữa.” Âm thanh này dĩ nhiên là của Tiểu Điệp.
Sắc mặt Giang Tiểu Lâu hơi chìm xuống, nhanh chóng bước vào trong: “Tiểu Điệp, ngươi đang làm gì vậy?”
Vệ Phong cuộn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-mon-nu-hau/1468114/chuong-146-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.