Hai tên thái giám đang ôm ngang một nữ tử trẻ tuổi, nữ tử kia tuy rằng xinh đẹp nhưng tóc mây tán loạn, quần áo rách nát, dáng vẻ vô cùng chật vật.
“Hừ, còn muốn kêu oan cái gì, đúng là không biết tự lượng sức, bây giờ bệ hạ cũng không rảnh gặp ngươi.” Thái giám đầu lĩnh lạnh lùng quát.
Nước mắt của nữ tử này không ngừng chảy xuống, chỉ là miệng bị chặn lại không nói nên lời.
Một màn này khiến toàn bộ hành lang tràn ngập không khí nghiêm trọng. Ngay khi bọn họ đưa cô gái kia đi, nữ tử làm như nhìn thấy các nàng, lập tức mạnh mẽ giãy dụa, thoát khỏi tay hai thái giám đó, nửa bò nửa quỳ gục dưới chân An Tiểu Thiều. Nàng khóc lóc trợn mắt lên, toát ra vẻ van xin.
An Tiểu Thiều chăm chú nhíu mày: “Các ngươi đang làm gì đó?”
Đầu lĩnh thái giám kinh hãi, nhìn qua hai vị quý nhân, cười ha hả nói: “Thì ra là An tiểu thư và Thuần Thân Vương phi.”
Địa vị của An Tiểu Thiều trong cung không phải bình thường, nàng là cháu gái ruột của Hoàng hậu, Hoàng hậu không có con gái, vô cùng yêu thương nàng, thân phận cũng không khác gì công chúa, ngay cả Hoa Dương công chúa mà bệ hạ vô cùng sủng ái nhìn thấy nàng cũng phải nhường nhịn ba phần. Hơn nữa vị bên cạnh chính là người vô cùng tôn quý Thuần Thân Vương phi. Bọn thái giám càng thêm cung kính, không dám thở mạnh một tiếng.
“Tiểu thư… chuyện này người đừng chen vào, mời ngài mau xuất cung đi.” Thái giám cười nói.
“Đừng chen vào?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-mon-nu-hau/1468111/chuong-145-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.