Đúng lúc này Sở Hán đi vào, theo bản năng hắn nhìn Tiểu Điệp một chút, Tiểu Điệp hừ lạnh một tiếng rồi quay mặt đi chỗ khác. Rõ ràng hai người vẫn chưa làm lành, Giang Tiểu Lâu thu hết tất cả vào đáy mắt, mỉm cười nói: “Có chuyện gì sao?”
Sở Hán khom người hành lễ, đưa lên một tấm thiệp.
Giang Tiểu Lâu mở thiệp mời ra nhìn, trong mắt lướt qua một nụ cười lạnh lùng: “Thì ra là Tam điện hạ mời.”
“Tiểu thư, Tam hoàng tử tìm người sao, không phải ngài ấy bị trúng độc à?” Tiểu Điệp không tiếp tục giận dỗi nữa mà truy hỏi.
Giang Tiểu Lâu tùy ý bỏ thiệp mời lên bàn, cười nhạt nói: “Có phải là thật không, chúng ta đi nhìn một cái là biết.”
Lúc chạng vạng, một chiếc xe ngựa lặng lẽ dừng lại trước cửa sau phủ Tam hoàng tử, Giang Tiểu Lâu xuống xe đi thẳng vào phủ. Quản gia dẫn đường cho nàng vào, bước qua khỏi tầng tầng lớp lớp màng che, mùi thuốc nồng đậm bay xộc vào mũi.
Độc Cô Khắc đang nằm trên giường, bộ dáng thoi thóp, tì nữ đỡ hắn ngồi nửa người dậy, hắn ộc một tiếng ói ra một ngụm máu đen, tì nữ lộ ra vẻ mặt kinh hoảng, nhưng hắn chỉ phất tay ra hiệu cho đối phương lui xuống.
Nhìn thấy Giang Tiểu Lâu đến, hắn chán nản nói: “Xin lỗi quận chúa, ta không thể đứng dậy đón tiếp.”
Giang Tiểu Lâu thấy sắc mặt hắn tái nhợt, liền biết hắn đã bỏ ra số vốn lớn, quả thật đã tự mình uống thuốc độc, nàng không khỏi thở dài: “Tam điện hạ, sức khỏe thế nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-mon-nu-hau/1468106/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.