Trên đường phố phồn hoa, một đám quý tộc trẻ tuổi đang cưỡi ngựa đi ngang, từng người đều cưỡi những con ngựa to khỏe bóng mượt, tùy tùng y phục đẹp đẽ đi theo. Đầu lĩnh là một vị nữ tử dung mạo xinh đẹp, nàng mặc trang phục cưỡi ngựa màu đỏ, đai lưng nạm trân châu, chân mang đôi giày da dê, gương mặt đep xuất chúng, tinh thần phấn chấn. Khi đám người đó đi đang, thậm chí cỗ kiệu của An Vương phủ cũng phải tránh sang một bên, dân chúng cũng dồn dập dừng lại quan sát.
Giang Tiểu Lâu nhẹ giọng ho một cái, Sở Hán lập tức đến cạnh cỗ kiệu của nàng, thấp giọng hỏi: “Tiểu Lâu muội tử, có gì dặn dò.”
Giang Tiểu Lâu nhẹ nhàng vén một góc rèm, tia sáng chiếu vào làm gương mặt nàng trở nên không chân thực, chỉ nghe âm thanh ôn hòa: “Vị kia mới đi ngang là Hoa Dương công chúa được bệ hạ sủng ái, vì có gương mặt đẹp nên được yêu thương gấp bội, không ai dám làm trái ý nàng ta.”
Sở Hán không biết tại sao Giang Tiểu Lâu lại nhắc đến Hoa Dương công chúa, kỳ quái hỏi: “Vậy thì sao?”
Giang Tiểu Lâu nói: “Không phải Sở đại ca nói tài nghệ của mình cao siêu sao, ta muốn thử một lần, xem bản lãnh của đại ca lớn cỡ nào.”
Trên mặt Sở Hán lộ ra biểu hiện nghi hoặc, Giang Tiểu Lâu nhẹ giọng dịu dàng nói: “Tương truyền Hoa Dương công chúa có một bảo vật quý giá, là một cái gối dệt bằng vàng, khi ngủ đều dùng nó, không biết đại ca có thể lấy giúp ta không?”
Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-mon-nu-hau/1467983/chuong-81-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.