Cuối cùng xe ngựa dừng lại ở trước hiệu cầm đồ Kim Bảo, Giang Tiểu Lâu xuống xe trước. Ly Tuyết Ngưng thấy cảnh này hết sức kinh ngạc nói: “Hôm nay sao lại nhớ đến nơi này, muốn mua thứ gì sao?”
Giang Tiểu Lâu lắc đầu: “Không phải ta muốn mua, là người khác muốn mua.”
Sau khi cầm đồ, cửa hàng sẽ cho người cầm một khoảng thời gian nhất định để chuộc, đến ngày mà vẫn chưa đến chuộc thì những vật phẩm này sẽ coi như bị cầm đứt, ngày hôm nay chính là ngày bán đấu giá những vật phẩm cầm đứt này. Dĩ nhiên, đó không phải những vật tầm thường mà chính là đồ cổ, thư họa, đồ ngọc, hiệu cầm đồ Kim Bảo là hiệu cầm đồ lớn nhất nước, tập trung tinh phẩm khắp nơi, vật tầm thường không thể xuất hiện. Chính vì vậy, có rất nhiều người yêu thích đồ ngọc đều cố ý chờ đến ngày này để mua ngọc.
Tâm tư của Giang Tiểu Lâu không ai đoán được, Ly Tuyết Ngưng cũng không suy nghĩ nhiều, gật đầu nói: “Chúng ta vào thôi.”
Hiệu cầm đồ thờ thần lửa, một là cầu tài, hai là vì tránh tai họa, miễn cho các loại vật phẩm quý giá như da lông, vải áo, tơ lụa bị lửa thiêu cháy. Một đường đi qua hành lang, phía sau có một đại sảnh lớn hình tròn, bố trí hơn hai mươi gian phòng, ngồi bên trong đều là quý nhân quần áo hoa lệ. Người hầu đưa nhóm người Giang Tiểu Lâu đến một gian phòng được đặt trước, dâng lên một bàn nước trà, sau đó mới cúi đầu lui xuống.
Phóng tầm mắt nhìn, trên đài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-mon-nu-hau/1467971/chuong-75-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.