Xe ngựa Tạ gia dừng trước cửa hiệu Bác Cổ Trai, Giang Tiểu Lâu xuống xe. Chưởng quỹ đã sớm đứng ở bậc thang, vừa thấy nàng đến lập tức cười nói: “Tiểu thư, mời ngài vào.”
Giang Tiểu Lâu từng bước lên bậc thang, trên mặt nàng còn một tầng lụa mỏng, một cơn gió thổi tới xốc tấm lụa lên,làm cho người đi đường dồn dập nghị luận. Một nữ tử trẻ trung xinh đẹp như vậy, lại là bà chủ của Bác Cổ Trai, làm sao không khiến người ta thán phục. Trong một góc ngõ nhỏ, có một chiếc xe ngựa hoa lệ đang lệ dừng, người trong xe nhìn thầy Giang Tiểu Lâu vào Bác Cổ Trai, gương mặt nữ nhân trên xe tràn ngập căm tức: “Gieo họa vạn năm, ả lại chưa chết.”
Nàng quay đầu, gương mặt tức giận: “Đại tẩu, tẩu thấy chưa?”
Lưu Yên trong lòng nặng nề, bàn tay nắm chặt đến nổi thân thể run rẩy: “Thật không ngờ ả còn sống.”
Tần Điềm Nhi lạnh lùng: “Muội đi giáo huấn ả một trận.”
Lưu Yên lập tức bắt nàng lại: “Muội ngồi yên.”
Tần Điềm Nhi sững sờ: “Đại tẩu, đến giờ Giang Tiểu Lâu còn gặp mặt đại ca, lẽ nào tẩu không lo lắng? Ả có ý định trả thù, đã có chuẩn bị từ trước. Tẩu đừng quên, lúc trước muội từng nói, cái chết của Lưu Diệu không chừng có liên quan tới ả.”
Trong mắt Lưu Yên lóe lên một tia ghen gét rồi biến mất, cơn đố kị chặn ngang cổ họng, vẻ mặt trở nên khủng bố. Nàng thấp giọng nói: “Bất kể thế nào, bây giờ không nên trực diện đối mặt.”
Tần Điềm Nhi cắn chặt răng: “Cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-mon-nu-hau/1467961/chuong-70-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.