Nghe nói như vậy, Lưu Yên lập tức từ trong lồng ngực bà ngẩn lên, mặt mũi lem luốc nước mắt, giống như có trăm ngàn oan ức đè nặng trong lòng. Nàng không kềm được cắn răng nói: “Bây giờ hắn xem thường phủ Ngự Sử cũng vì chuyện của đệ đệ, nói cái gì mà đã trả hết nợ cho Lưu gia, hắn căn bản không hề muốn cưới con.”
Mấy câu này mà cũng nói ra được, sắc mặt Lưu phu nhân càng thêm khó coi, lập tức ôm lấy Lưu Yên an ủi: “Đúng là tên súc sinh, ông trời đang nhìn đó, hắn không sợ bị trời đánh sao.”
Lưu Ngự Sử thấy hai mẹ con chửi mắng Tần Tư liên tục, không thể làm gì khác hơn là lắc đầu, nữ nhân chính là tóc dài kiến thức ngắn. Hắn cũng thấy Tần Tư không sai, quan to quý nhân trong thành ai mà không có tiểu thiếp, chỉ là trong phòng Tần Tư có thêm một tì nữ, đứa con gái này liền đòi sống đòi chết, đúng là không có quy củ. Nghĩ tới đây, hắn không khỏi nói: “Yên Nhi, đừng trách phụ nhân nói nhiều, nam nhân tam thê tứ thiếp là chuyện bình thường, đừng nói gì cha con là một Ngự Sử, cho dù con là công chúa cũng không cấm được phò mã lập thiếp. Cho nên cha khuyên con nên rộng lượng một chút, tương lai Tần Tư không chừng sẽ là trụ cột trong triều, đến khi đó con sẽ hưởng được phú quý vô tận.”
Lưu Yên cười lạnh một tiếng: “Cái gì mà vô tận, con phải chờ đến khi nào, chỉ sợ chưa chờ đến lúc đó con đã bị hắn chọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-mon-nu-hau/1467955/chuong-67-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.