Vương Bảo Trân còn hỏi Giang Tiểu Lâu đi đường có thuận lợi không.
Giang Tiểu Lâu chỉ nhẹ giọng trả lời hai câu, lời nói cử chỉ tuy rằng kín đáo, lại vô cùng khéo léo, không chỉ Tạ Khang Hà gật gù, ngay cả người soi mói như Tạ Du cũng phải thừa nhận Giang Tiểu Lâu được dạy bảo rất tốt, là một khuê tú đoan trang.
“Sắp đến giờ rồi, chúng ta qua chỗ phu nhân dùng bữa đi” Vương Bảo Trân nhẹ giọng nhắc Tạ Khang Hà.
Tạ Khang Hà gật đầu, đứng lên trước tiên, nói với mọi người: “Đi thôi.”
Bọn họ đi ra phòng khách, một đường xuyên qua tiền viện, liền nhìn thấy một mảng rừng trúc rộng lớn, màu xanh biếc dạt dào.
Tạ Nguyệt thấy ánh mắt Giang Tiểu Lâu rơi vào rừng trúc, thần sắc có vài phần kiêu ngạo: “Lúc trước là do phụ thân đòi trồng, di nương thì cảm thấy trồng hoa cỏ sẽ tốt hơn. Khi ở Liêu Châu, phụ thân vì trồng một rừng trúc mà phí không ít tâm tư, đi khắp nơi mua cây giống tốt nhất.”
Giang Tiểu Lâu đóng vai một người nghe hoàn hảo, trên mặt mang theo nụ cười, cổ vũ nàng nói tiếp.
“Nói ra cũng lạ, có lẽ phụ thân là người có duyên, có một ngày có một đạo nhân phương xa đến, khuôn mặt hắn gầy gò, khí vũ bất phàm,cười ha hả hỏi có phải phụ thân ta đi khắp nơi tìm trúc. Phụ thân nói đúng, hắn nói nể tình phụ thân có lòng, sẽ hiến lên cây trúc gia truyền, hắn thả tay lên bàn một cái, để lại một cái rễ trúc sau đó thì bỏ đi. Chờ khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-mon-nu-hau/1467937/chuong-58-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.