Tiểu Điệp nhìn ra tâm tình của tiểu thư không tốt, trên đường cũng không dám nhiều lời. Đến khi ba người trở lại nông trang, Giang Tiểu Lâu dặn dàng chuẩn bị nước nóng tắm rửa.
Cởi quần áo, tiền vào bồn tắm, Giang Tiểu Lâu mới thấy thả lỏng được một chút. Lúc này nước ấm vừa phải, Giang Tiểu Lâu vốc lên một vốc nước, hơi nước từ trong lòng bàn tay chậm rãi bay lên, ngưng kết thành một làn khói.
Giữa lúc mờ ảo đó, nàng nhớ đến khoảng thời gian trước kia của mình, ngốc như vậy, khờ như vậy, sống một cách bấp bênh.
Không có yêu hận tình cừu, không có oán hận ngập trời, chỉ đơn giản như vậy, đã không thể nào được nữa.
Sau khi chết đi, chẳng qua mất hết niềm tin, nhưng lại thấy giữa dòng nước mềm mại, bản thân mình đang từ từ nổi lên.
Dung mạo thanh lệ, nhưng trong đáy mắt lại tràn ngập máu đỏ.
Muốn bọn gian ác gặp phải báo ứng, còn có tâm huyết của phụ thân, nhất định phải lấy về.
Trong sương mù, nàng nhẹ nhàng nhắm mắt lại, tựa đầu vào thành thùng tắm, lẳng lặng nghỉ ngơi.
Bốn phía gian nhà lặng lẽ, người trong bồn tắm như ẩn như hiện.
Lặng lẽ thở dài, Cố Lưu Niên nhíu mày.
Trốn tránh đuổi bắt, không cẩn thận đụng phải tình cảm tuyệt diễm này.
Bọt nước vang lên một tiếng.
Lực kềm chế của hắn rất tốt, chỉ giữ vững tinh thần, chuyên tâm chờ nàng rời đi.
Bọt nước vang lên lần hai, hắn không một cử động, nhưng lại theo bản năng liếc nhìn xuống dưới, vừa vặn ánh mắt rơi vào đỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-mon-nu-hau/1467932/chuong-55-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.