Giang Tiểu Lâu đưatay ra cố gắng giằng lấy đứa bé trong tay Ly Tuyết Ngưng. Trong nháy mắt tiếp theo Ly Tuyết Ngưng đẩy nàng ra, thấy tình hình như vậy Tiểu Điệpvà tỳ nữ Bách Hợp của Diêu San Hô vội đi đến đè Tuyết Ngưng lại, nhưngkhông ngờ một người vốn đang vô cùng yếu đuối giờ khắc này y như ngườiđiên, không ngừng dùng tay đẩy, dùng miệng cắn, dùng móng tay cào cấu,liều mạng thoát khỏi sự khống chế của các nàng.
Một cô gái xinhđẹp như vậy lại bị ép đến điên cuồng, giống như một khúc tơ lụa đẹp đẽbị xé rách ngay trước mặt Giang Tiểu Lâu, không kềm được phải thốt lêntiếng rên rỉ đau xót, rõ ràng là một hình ảnh tàn nhẫn đến tận cùng. Sau khi Bách Hợp mạnh mẽ giật được đứa bé trong người nàng, nàng đột nhiêngào thét lên: “Thả ta ra, ta muốn con của ta, ta chỉ cần con của ta! Van xin các người, đừng cướp con của ta, ta chỉ cần con thôi…”
Thanh âm kia khoảng cách rất gần, rất sắc bén, khàn khàn mà đau đớn, dù chotim Giang Tiểu Lâu rắn như sắt thép, trong nháy mắt này cũng bị dày vòthành một khối.
Ly Tuyết Ngưng như điên cuồng nhào đến cắn taycủa Bách Hợp, Bách Hợp đau đến quát to một tiếng buông lỏng tay. Cuốicùng nàng toại nguyện đoạt lại được đứa con, trong đôi mắt mỹ lệ toát ra biểu hiện hài lòng, tuy nhiên vì quá kích động nàng lại mãnh liệt hokhan một hồi, không khí không ngừng chuyển động trong lá phổi nàng,dường như không thể ngăn chặn.
Dưới tình huống như vậy, Diêu San Hô sợ đến mức lùi ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-mon-nu-hau/1467898/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.