Trong phòng, lư hương bằng ngọc tỏa ra mùi thơm thoang thoảng, khói thơm lượn lờ bay lượndưới ánh lửa bập bùng, phảng phất như đào nguyên tiên cảnh. Thẩm TrườngAn mặt dầy năn nỉ: “Mùi hương này pha chế làm sao, còn có phương phápchơi đùa mới mẻ như vậy nữa, có thể dạy cho ta không?”
ThẩmTrường An là người thích vui chơi thích náo nhiệt, trời sinh không thểngồi yên một chỗ, nhìn thấy cái gì mới mẻ là thích. Giang Tiểu Lâu tỉ mỉ nói qua một lượt, hắn liền thật sự cho người lấy hương triện* hình hoahồng tường vân ra để làm thực nghiệm, đáng tiếc động tác của hắn thô lỗ, phấn hương rơi đầy trên đất.
*hương triện:là khuông dùng để làm trầm hương.
Giang Tiểu Lâu cười nhẹ nhàng, chủ động tiếp lấy, nhẹ nhàng đỡ lấy tay hắn:“Lúc múc phấn hương phải nhẹ nhàng một chút, từ từ bỏ vào trong khe hởtrên hương triện, không được để hương triện lay động.”
ThẩmTrường An vốn là người có mới nới cũ, những cô nương ngồi ở đây đều từng được hắn theo đuổi, chẳng qua hắn là người thấy một người là yêu 1người. Giang Tiểu Lâu lại không giống, nàng đối với mọi người đều ônhòa, bình đẳng như nhau, cho dù Thẩm Trường An dùng hết tâm tư cũngkhông đổi được sự thiên vị của nàng. Vốn là hắn thường khịt mũi khinhthường Vương Hạc si mê Giang Tiểu Lâu quá mức, gần đây chính hắn cũngngày càng hay đến chỗ Giang Tiểu Lâu.
Nhìn Giang Tiểu Lâu dùngmột cây trượng nhỏ như một cái xẻn, tỉ mỉ san phẳng phấn hương bên trong hương triện, tâm tĩnh, khí trầm, mọi người đều không khỏi ngây người.Trong giây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-mon-nu-hau/1467889/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.