Thật ra, ở chung với người mình thích, dù là tháng ngày bình thường, cũng giống như mật ong ở trong ly nước sôi để nguội.
Đúng như câu bình luận của một người bạn “bọn họ sẽ biến thời gian bình thường trở thành phiên bản số lượng có hạn”, khi cô nhìn thấy như vậy, cảm thấy đây là một chuyện cực kỳ lãng mạn.
Giống như chị Vãn nói: “Tình yêu không có khuôn mẫu.”
Từ việc có cảm tình, rồi thích lại đến yêu, cần phải tốn bao nhiêu thời gian?
Một năm? Hai năm? Ba năm? Năm năm?
Ai cũng không biết đáp án.
Ngu Từ chỉ biết là đã chọn thì phải tiếp tục sống thật tốt.
Ba bữa bốn mùa, muốn đi cùng anh năm này qua năm khác.
Em thích tình yêu đơn giản, chậm rãi già đi với anh thì tốt biết bao nhiêu.
Chuyện xưa bắt đầu từ ngày hôm đó.
Thời gian trở lại buổi sáng hôm ấy, khi Ngu Từ và Tuyên Triều Thanh hẹn nhau đi xem căn nhà thuê đó.
Bọn họ vẫn đi làm giống như quá khứ, lại có hơi khác biệt.
Cô còn chưa nói cho Tần Hoa Nguyệt về dự định chuyển ra ngoài sống của bọn họ, cô hay làm trước rồi nói sau, định tìm được nhà ở trước rồi sau này nói tiếp.
Cũng vì để tránh việc có xung đột với Tần Hoa Nguyệt, tối hôm qua cô thật sự tức giận, sau đó Ngu Chiêm Hành gọi điện cho cô rồi nói: “Mẹ của chúng ta có tâm trạng không tốt, chị phải kiềm chế một chút.”
Từ nhỏ Tần Hoa Nguyệt đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-ca/3315084/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.