Ngu Từ nhân cơ hội bấu vào cổ của Tuyên Triều Thanh, nhón gót chân lên hôn lên má trái anh một cái, anh lập tức sững sờ, kéo cửa xe ra bước vào, hạ cửa sổ xuống, mỉm cười vẫy vẫy tay với anh: “Hẹn gặp lại.”
Tuyên Triều Thanh phản ứng lại, sờ vào chỗ cô vừa hôn, vừa bất lực vừa mắc cười, tay anh đè lên nóc xe, khom người xuống, mặc dù cách nhau một cánh cửa sổ nhưng vẫn rất gần Ngu Từ, gần như là mặt kề mặt, thì thầm thân mật: “Đến nhà thì gọi cho cho anh, nhớ đừng quên đó.”
Mùi hocmon nam nồng nặc, vừa bá đạo vừa chiếm hữu, bao trùm xung quanh, nhưng ánh mắt anh lại dịu dàng, giống như biển sâu mê hoặc người khác vậy, có lẽ khoảng cách hơi gần, Ngu Từ cảm thấy anh cứ tiếp tục nhìn cô như vậy, sớm muộn gì cũng sẽ có ngày chết chìm mất, đôi mắt của người này biết phóng điện đó, bản thân anh không biết sao?
“Biết rồi. ”Ngu Từ chìa tay ra xoa đầu Tuyên Triều Thanh, cô đã muốn xoa đầu từ lâu rồi, xung quanh có rất ít người cắt tóc húi cua ngắn như vậy, trong ấn tượng lúc nhỏ, ông nhà hàng xóm luôn để tóc rất cứng, ông vô cùng thích cô, lần nào nhìn thấy cũng sẽ đều bế cô, cô cũng thuận tay sờ vào đầu ông ấy như thể chơi rất vui vậy, cảm giác sờ trên tay rất giống râu của Ngu Thiếu Minh chọc vào mặt cô.
Sau này chuyển nhà rồi, Ngu Từ cũng rất ít trở về, lần cuối nghe thấy tin tức về ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-ca/3315081/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.