Bắt? Ai bắt?
Nha dịch bên trong đã từng nhìn thấy công phu của Thẩm Hành, cảm giác lành lạnh của cây kiếm sắc lẻm hôm qua còn lưu luyến trên cần cổ, ai dám trêu chọc bà cô kia nữa chứ.
Thế rồi ta đẩy ngươi, ngươi đẩy ta, chẳng ai muốn ra tay vào trước.
Trương Thanh Hiền nhìn mà tức đến run run ria mép, hắn chỉ vào một đống người kia, quát: “Còn không mau đi đi?!”
Chuyện vây bắt Trương Ngũ ngày trước trong lòng hắn giờ vẫn còn nơm nớp sợ lo. Những chuyện hắn đã làm người trong thành ai ai cũng biết, chẳng qua là chỉ giết gà dọa khỉ mà thôi, để bách tính trong thành hiểu rõ, ở Vũ Thành này thằng chột sẽ làm vua xứ mù.
Không ngờ đụng phải việc hôm qua, đương nhiên cũng là lần kinh hoàng nhất.
“Còn đứng ngây ra đó làm gì? Hai mươi mấy nha dịch các ngươi ăn cơm trắng hết hả? Đánh cho ta!”
Đến một tên “Điêu dân” mà cũng không thu thập được, sau này hắn còn hoành hành ở Vũ Thành sao nổi nữa?
Quan sai nhận được mệnh lệnh, dù không muốn cũng phải nhắm mắt lao tới khoa tay, mũi đao huơ tung tóe, nhưng không ai dám nhích tới quá gần.
Thẩm Hành nhìn tên nhai dịch nào đó đang loay quay trước mặt mình, nàng rút dải thủy sắc bạch lăng ra hất hắn vang luôn ra ngoài cửa.
Nhìn nhiều chóng mặt.
Mấy quan sai thấy bạn mình bị hất tung, tâm trạng cũng chìm hơn phân nửa, nào có dám nhảy sang bên này nữa.
Tất cả chuyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xung-lua-vua-doi/1964881/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.