Sáng sớm mấy ngày sau, Tào Ý liền túm Lý Ngoan dậy, người bị giục tìm mọi cách không muốn, một chút thì nói đau đầu, một chút thì nói chân đau không đi được. Tào Ý xốc chăn lên vỗ mông hắn: “Mau đứng lên, nói xong rồi hôm nay muốn đem đất đai dưới danh nghĩa ngươi bán, cửa tiệm dưới danh nghĩa cho thúc bá ngươi, trưởng bối trong dòng họ đều tới đang chờ ở bên ngoài kìa.”
Lý Ngoan ủy khuất kêu la: “Ai nói với ngươi đi! Nói rõ ràng là để cho người ta suy nghĩ thêm mấy ngày, ta còn chưa nghĩ rõ ràng ngươi đã gọi thúc bá tới, muốn bán phòng của ta bán đất của ta! Rõ ràng là ăn chắc ta sẽ nghe lời ngươi không có cách nào với ngươi mà.”
Tào Ý cười nói: “Ngay từ đầu đã không có ý thương lượng với ngươi, khách khí hai câu, ngươi còn tưởng thật, mau đứng lên.”
Lý Ngoan dựa vào người Tào Ý, tức giận hừ hừ rầm rì, hặm loạn ở cổ y, Đại Táo Tàm Đậu thấy thế, đem quần áo hôm nay Lý Ngoan mặc để xuống, cuống quít lui ra.
“Hai người bọn họ trở nên có mắt rồi.” Lý Ngoan hừ cười một tiếng, hô hấp nặng nề, ôm lấy mặt Tào Ý tinh tế hôn môi, môi răng quấn quýt hắn đột nhiên lui về phía sau, một tay vuốt ve khuôn mặt Tào Ý, nghiêm túc nói: “Ta biết chuyện phụ thân ngươi… không tính là oan uổng, nhưng chúng ta đi Giang Nam, sau này vô duyên với quan trường, lại muốn thay ông làm gì đó, cũng khó.”
Tào Ý gật đầu, giơ tay phủ lên tay Lý Ngoan.
Lý Kỳ mặc dù có tội thì phải chịu, nhưng cuối cùng cũng chết dưới tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xung-hi/1189028/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.